Anh hãy nhìn tôi coi. Một ngày kia, một thiếu phụ gởi ông bức thư trong đó tặng ông những danh từ "dối trá, phản bội, khốn nạn". Làm sao diệt nỗi buồn chán làm ta mệt nhọc, ưu tư và uất hận
Nhưng được khỏi thấy mệt vì chán ngán. Thì cố nhiên rồi, phải không bạn? Vâng, Aristote từ xưa đã dạy ta vậy và cũng đã dùng cách ấy. Lúc mọi người bắt tay vào việc, ông đã làm gần xong nửa công việc hôm đó.
Để trị bịnh ấy, bạn phải phá sức thôi miên đó đi. Thế rồi họ kiện nhau và cho tới chết không thèm nói với nhau nửa lời. Về sau, ba tôi kể rằng bữa ấy người không tự trầm là nhờ má tôi quyết tín rằng nếu ta kính Chúa và tuân lời Chúa dạy, thì mọi sự sẽ được như ý hết.
Bà sống ở châu thành Maywood, một châu thành 30. Nếu họ chưa xét đi xét lại mà đã viết thư khuyên, bạn đừng thèm nghe. Loài vật thản nhiên trước cảnh tối tăm, dông tố và thất tình; vì vậy chúng không bao giờ đau thần kinh hoặc bị vị ung, cũng không bao giờ hoá điên hết.
Tôi cám ơn Chúa đã cho tôi ăn nhiều lễ Giáng sinh rực rỡ, giữa gia đình đầm ấm, hồi thơ ấu. Nhưng một ngày kia, khi tới lục tuần, ông ngó xuống tấm thảm ở trên sàn nhà thì. Nhật ký chép như vậy sẽ khuyến khích bạn cố gắng mãi lên, và sau này một buổi tối nào vô tình đọc lại những trang ấy, bạn sẽ thấy lý thú biết bao!
Hiện nay nhiều người đóng trò khác lại rán bắt chước chị. Tôi xin đơn cử truyện một người bán sách thất vọng, ông John R. Thiệt vậy, nếu nuôi tư tưởng bình tĩnh và can đảm thì chúng ta có thể vui thú ngắm cảnh trong khi ngồi trên quan tài mà đến pháo trường; hoặc trong khi sắp chết đói chết rét, vẫn có thể ca hát vui vẻ vang rân cả trại.
Câu chuyện của ông hay và cảm động tới nỗi sau mỗi buổi học, tôi mời ông lại dùng bữa tối với tôi. Bây giờ tôi có thể sai bảo tư tưởng để nó giúp tôi chứ không hại tôi nữa. "Một phần lớn cái mà ta gọi là hoạ.
Đây là một vài phương pháp thực hành có thể áp dụng ở nhà. Đập vỡ nó đi tức thì không khí ùa vào lấp khoảng trống ấy. Bác sĩ Edmund Jacobson ở trường Đại học Chicogo còn đi xa hơn nữa.
Cô Edith Cavell bị buộc tội chưa chấp, chạy chữa và nuôi tại nhà cô ở Bruxelles một số quân nhân Anh, Pháp và giúp họ trốn sang Hoà lan. Từ trang đầu đến trang cuối, toàn là những chuyện thiệt, cổ kim, đông tây, cũng như trong cuốn Đắc nhân tâm: bí quyết của thành công. Ông nói: "Từ ngày ấy, mỗi lần khó ngủ ông lại đưa ngược tròng mắt lên và chỉ vài giây sau, tôi bắt đầu hiu hiu buồn ngủ.
Ông lo nghĩ quá đến nỗi ông tưởng bị ung thư trong bao tử, phải đi khám bác sĩ. Mỗi buổi sáng chúng ta phải tự khuyến khích cho can đảm làm việc cả ngày". Đáng lẽ gây dựng lại sản nghiệp của họ, họ lại đâm ra "gây lộn một cách chua chát và kịch liệt với số phận" khiến cho đời phải tăng thêm số người mắc bệnh chán đời.