Họa sỹ chợt nảy ra ý định vẽ con mèo thả đuôi xuống tivi và trên màn hình là những con cá đang đớp. Hay đó là một giấc mơ ám ảnh ta? Ta phải đến bên nàng… Như thế sẽ khổ nhưng sẽ giữ được tử tế.
Sự đồng cảm với những người cùng khổ là có nhưng sẽ không quá sâu sắc khi tôi ít trải qua nỗi đau của chính họ mà chỉ thấy chúng trong văn học, trong đời. Thằng em tôi đang tuổi trưởng thành. Điều đó có đáng sợ với những người lớn càng ngày càng yếu đi không?
Và lại, vừa mất giấc mơ vừa thêm tội chống người thi hành công vụ. Những người bạn thân vẫn giúp đỡ ông và ông chấp nhận sự hỗ trợ chân thành ấy. Lát sau, tôi rủ ông anh ra.
Nhưng những vết thương lòng cứ thế mà nhiều và sâu hơn. Dù tôi sẽ dạy dỗ nó tốt hơn và đem lại cho nó nhiều hạnh phúc hơn. Bạn như hiểu rất rõ mấy dòng chữ ấy.
Các cô gái câm thường nói rất nhiều bằng trí tưởng tượng của người khác. Nó khờ nên nó chưa khai thác được mình. Còn mình bạn với chiếc xe cạn xăng.
Có thể đó là trạng thái của một kẻ đã thỏa mãn và nhàm chán về dục vọng hoặc một kẻ luôn phải đè nén nó. Ngả đầu vào cái ngực vốn lép xẹp. Bác không bán hàng nữa, cho thuê cửa hàng.
Hoặc là sự lựa chọn vốn dĩ không thể khác của những người biết lợi dụng và vơ vét từ sự đổ vỡ, thối nát. Chứ không thở dài như những người thân… Họ luôn cảm thấy ai đi khác con đường của họ là có vấn đề.
Trên các máy chạy bộ, 3 ông Tây đang chạy rầm rập. Đó là niềm thất vọng lớn của tuổi trẻ. Ngại nói là ta mất xe.
Ví dụ như dùng khi lúc anh họ kể về bạn trong bữa cơm: Anh em nhà thằng này cứ tắm xong là lấy quần áo sạch lau người, mà khăn tắm thì có. Dù trong bạn, trong họ, đều có những bế tắc ít khi nói ra. Và nó được tái tạo chậm hơn cái được phát ra.
Những cái cảm giác mà được coi là thực chất nhất của hiện sinh. Vừa đỡ mệt sau căng thẳng, vừa đem lại cảm giác tự nhiên, hoà đồng. Cũng không thể bít không cho cát chảy khỏi khoang thiện, vì cái thiện trở thành một cái tên vô nghĩa và bạc bẽo khi đánh mất cảm giác về cái ác.