Jessica không thể che giấu cảm giác hụt hẫng đang xâm chiếm trong cô. Song song đó, James cũng tự tìm ra một bảng đối chiếu giúp anh dễ dàng xác định phạm vi thẩm quyền phù hợp tùy theo mức độ quan trọng của công việc cũng như kiến thức và kinh nghiệm của người được ủy quyền. Các nhân viên đều hiểu đúng ý James và đa số đều nắm bắt tốt yêu cầu công việc.
Áp lực công việc trước kia từng có lúc bám chặt lấy anh đã dần tan biến tự lúc nào không rõ, bởi giờ đây anh cảm thấy thoải mái với phong cách làm việc mới mẻ và tích cực này. James không còn phải làm việc quên ăn quên ngủ nữa. Họ gặp tôi vì bản thân họ đang đứng trước những mối bận tâm khác nhau: có người cảm thấy kiệt sức vì công việc, có người lại muốn tìm cách ứng phó với những nhân viên khó bảo.
Sẵn dịp, anh còn chơi cầu lông với cô con gái mười tuổi của mình. "Ông vui lòng nói cụ thể cho tôi biết tôi đã làm gì để ông phải thất vọng!". Đối với một người quản lý, không có lời khen ngợi nào có ý nghĩa hơn thế!
Đó là một điều mà anh không thể chấp nhận được vì bản thân anh - cũng giống như Jones - luôn là một trong những nhân viên xuất sắc nhất của công ty. Đã đến lúc phải nghỉ ngơi một chút. Anh bắt đầu có cảm giác như đang đứng trước tòa và bản thân anh không thích tình cảnh này chút nào.
- Đây là những thắc mắc của tôi. James đứng dậy, bước đến bên bức tường và sửa lại khung ảnh chiếc cầu - Biết làm thế nào được, - Jones phá lên cười.
Làm sao có thể thất bại được cơ chứ? Cuối cùng thì anh đã tìm ra cách làm việc thông minh hơn chứ không phải là chăm chỉ hơn. Thật ra, tớ nghĩ mọi chuyện diễn tiến rất thuận lợi. Hôm đó là thời hạn hoàn thành các dự án lớn và phức tạp nhất, trong đó bao gồm dự án mà anh đã giao cho Jessica.
Chúng thật diệu kỳ mà cũng thật giản dị! Vì sao anh vẫn gặp rắc rối sau khi đã rút kinh nghiệm rất nhiều so với những ngày đầu làm quản lý? Anh đã thiếu sót điều gì kia chứ? Tại sao vấn đề ủy thác công việc cho nhân viên lại phức tạp đến thế? Anh phải làm gì mới có thể tiên liệu hết những khó khăn có thể xảy ra? Hàng chục câu hỏi cứ xoay tròn trong đầu James. Các nhân viên đều hiểu đúng ý James và đa số đều nắm bắt tốt yêu cầu công việc.
Nhưng đến hai ngày sau thì tớ không thể im lặng được nữa. "Mình phải chấm dứt tình trạng kiệt quệ này! Mình phải thay đổi. Cho đến khi cả Jones và James cùng được thăng chức lên làm quản lý.
- Tôi biết tôi đã gây ra những rắc rối không mong muốn. Thậm chí vào ngày thứ bảy, anh còn có thời gian để đưa các con đến công viên chơi - một điều mà anh đã nhiều lần thất hứa với bọn trẻ. Thậm chí vào ngày thứ bảy, anh còn có thời gian để đưa các con đến công viên chơi - một điều mà anh đã nhiều lần thất hứa với bọn trẻ.
Trước nay James vẫn quan niệm giống bố anh rằng nếu muốn mọi việc được như ý thì tốt hơn cả là nên tự mình làm lấy mọi việc. - Dĩ nhiên rồi? - Jack có vẻ hơi ngạc nhiên - Cậu thắc mắc gì nào? - Tớ hiểu rồi, - James đồng ý.