Câu chuyện trên nghe có vẻ khó tin nhưng đó hoàn toàn là sự thật. Hãy thử chọn một cái tên khác hay hơn xem. Trước gọi dân gốc Tây Ban Nha nay đổi thành người Mỹ Latinh (Latino).
Năm ngoái không có một tội phạm nào ở Butte. Những nhà doanh nghiệp thực thụ không bao giờ làm như vậy, họ biết quý từng giây từng phút. Sau khi đã chuẩn bị kỹ rồi thì bạn hãy xem tiếp những lời gợi ý dưới đây, chúng rất hữu ích đấy:
Ngừng ba giây để thở, Dick nói tiếp: Vấn đề chính là chỗ đó! Tôi cần một người đánh thức khán giả dậy sau khi họ đã được Sullivan ru ngủ. Chỉ cần một giọng nói dứt khoát, rõ ràng là đủ. Một lần nữa, tôi muốn nhấn mạnh rằng là đừng bao giờ lãng phí thời gian của người khác (và có thể của chính bạn).
Chú ý xem họ có muốn nói gì hay không và sử dụng ngay câu hỏi của Henry Kissinger: Còn bạn, bạn nghĩ gì về vấn đề này?. Tôi cũng khóc và ở đầu dây bên kia người phụ nữ dường như cũng khóc. Tôi đến bắt tay anh ta và, ôi trời, bàn tay ấy ướt sũng mồ hôi.
Nếu chưa thành đạt trong xã hội, bạn có thể thay đổi điều này bằng cách hãy làm cho mình ăn nói giỏi hơn. Jackie Gleason từng nói thế này: Tôi muốn thấy vui thích và thoải mái trong những việc tôi làm. Ông không chỉ là một người mạnh mẽ, sôi nổi mà tôi từng thấy mà còn là một trong những vị khách mời thú vị nhất.
Trong điều kiện thời tiết bình thường các bình luận viên còn cần tới nó, huống hồ trong cảnh tuyết rơi mịt mù thế này… Tờ giấy sơ đồ ấy đã bị cuốn theo chiều gió. Anh dẫn chương trình. NHỮNG NGƯỜI THÀNH CÔNG LÀ NHỮNG NGƯỜI ĂN NÓI THÀNH CÔNG VÀ NGƯỢC LẠI
Có thể khi nói về những điều đó, bạn đã thắp nên một ngọn nến giữa không gian u buồn ảm đạm nơi lễ tang. Cậu bé đã hoàn tất cuộc mua bán bằng một câu hỏi chắc như đinh đóng cột: Ông muốn đặt những quyển sách này ở đâu, thưa ông? Sau đó thì Jack bán được thêm nhiều cuốn nữa, một thành công ngoài sự mong đợi. Thực ra, để có được như ngày nay, tôi đã phải nỗ lực không ngừng.
Những bài thảo luận của họ choán hết tâm trí của tôi trong suốt chuyến bay trở về Washington. Thị trường chứng khoán năm nay dao động thất thường quá. Rồi thì tất cả bọn học sinh lớn bé đều trông thấy Moppo, ngớ người trong ba giây, và ngay tức khắc hiểu ra đây chỉ là một trò đùa.
Nhưng tôi không nghĩ như vậy. Hãy tưởng tượng người ta sẽ cảm thấy như thế nào nếu bỗng nhiên bạn ngừng nói vì lúng túng với những bức vẽ minh họa? Khi bạn thao thao bất tuyệt với một tấm bản đồ treo ngược thì hậu quả còn tệ hại hơn! Không khéo thì dễ bị nổi tiếng là người ngồi lê đôi mách.
Ý của tôi không phải là bạn phải làm một diễn văn hoàn chỉnh trong đầu trước khi bước lên bục micro. Herb tiếp tục: Nếu thầy đuổi học chúng em dĩ nhiên sẽ có một phiên tòa. Riêng đối với tôi thì thế là ổn, chỉ cần nói được đôi ba câu ngớ ngẩn đó thôi cũng giúp tôi bình tĩnh và tự tin trở lại.