Vlxxsub

Lén lút em Ông xã chị dâu

  • #1
  • #2
  • #3
  • Cô bạn ấy cũng cười khe khẽ. Em bảo con không lo nhưng mọi người cứ lo cho con, lo con bị tai nạn hay có sự vụ gì. Ở nhà bác, chị cả và chị út tôi biết là những người có thế giới nội tâm sâu sắc và thuần khiết, nhiều khi huyền bí.

    Họ không bao giờ cần ngờ rằng Tự Nhiên là một đứa trẻ cả thèm chóng chán. Nhất là một khuôn mặt cũ. Dù sao bác vẫn hơn rất nhiều kẻ đẩy lịch sử đi lùi.

    Tôi luôn làm thế khi đèo mẹ tôi đi mua sắm dù tôi biết hình như thế là vi phạm luật. Có lẽ nếu có vé tháng tôi đã mua. Điều này rất dễ hiểu và càng dễ hiểu hơn khi đây đang là thời đại của sức mạnh trí tuệ.

    Ở trong cái trạng thái này, cái cảm giác mình dẻo dai nhưng có thể gục chết bất cứ lúc nào trở nên đúng. Sống trong tục tĩu, người ta đâm quen, còn bắt chước theo để ai cũng như ai. Chụp xong lên chiếu đánh chén ngắm ngó người ngợm phố phường.

    Nhưng tôi sẽ không kết luận điều đó bằng cảm tính hay lí tính. Và khi anh làm việc quá sức, em sẽ để con tè vào người anh. Sao hôm nào cũng đi qua đây mà chẳng thấy đồng chí nào mang máy ra đây mà chụp.

    Giữa thẳng thắn và kiêng nể. Nhưng ông cụ thì vẫn muốn sống. Từ chuyện mất xe cỏn con mà mình giao lưu được thêm một người.

    Bao giờ từ trước đến nay cũng thế, cứ phải thấy thương đau tận mắt, phần lớn loài người mới chịu xót xa. Càng ngày bạn càng thấy mình nhận thức được nó. Bất chấp lời kêu gọi cứ 30 phút lại trào ra khỏi miệng loa: Mong quí vị giữ gìn vệ sinh chung, không nói những lời lẽ thiếu văn minh và không hút thuốc… Khi vào sân, những người bảo vệ yêu cầu bỏ chai nước khoáng lại.

    Tôi định chờ mẹ bảo: Mẹ cho con thôi học nhé. Ông có tài và ông xứng đáng được hưởng những thú vui dành cho ông. Đôi lúc tôi cũng rờn rợn mấy thứ dự cảm vu vơ của mình.

    Đời bao nhiêu cảnh để đời. Tôi chợt nhớ câu chuyện cô gái muốn gọi đôi khỉ ra xem trong mùa giao phối bằng mấy hạt lạc. Vừa làm xong bài thơ đã quên ngay nên lúc nào cũng thấy đầu óc mình chẳng có cái quái gì.

    Đôi lúc khinh bỉ họ vì ánh nhìn khinh bỉ. Tôi chưa được sống hết cái nũng nịu, nhõng nhẽo và khóc lóc của một đứa trẻ. Khi đưa những gì viết về tranh đấu và nhiều thứ khác cho bố mẹ đọc rồi nhận được một phản ứng (bề ngoài) tương đối ơ hờ.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap