Quá khứ tự kéo dài nó ra do thiếu hiện tiền. Tâm trí không thể hiểu được cội cây. Nó không pải là một công trình (work) như chúng ta đã biết từ nhiều thiên niên kỷ qua.
Tâm hồn nó đã có thêm chiều sâu. Tuy nhiên, cường độ cảm nhận tình yêu có thể khác biệt nhau. Nó chính là sự hứa hẹn cứu rỗi, không phải ở một tương lai dệt bằng ảo tưởng mà ngay ở đây và ngay bây giờ.
Hãy tập trung chú ý theo hơi thở chuyển động ra vào cơ thể bạn. Sự huyên náo không ngơi nghỉ của tâm trí ngăn cản không cho bạn tìm thấy miền tĩnh lặng nội tại vốn không thể tách biệt khỏi Bản thể hiện tiền. Nó sẽ nuôi dưỡng bất kỳ cảm xúc nào cộng hưởng với năng lượng của nó, bất cứ thứ gì tạo nên đau khổ dưới mọi hình thức như: giận dữ, hủy hoại, căm ghét, sầu não, bi lụy, bạo hành, và cả bệnh tật nữa.
Tại nơi đây sự thanh bình của Thiên Chúa yên nghỉ”. tình thương không phải là cánh cổng dẫn vào cõi Bất thị hiện; nó chính là cái đến với thế giới này xuyên qua cánh cổng ấy. ngay lúc bạn biến nó thành một vật gì đó, thì bạn đã đánh mất nó.
Và khoan dung với hiện tại thậm chí còn quan trọng hơn khoan dung với quá khứ. Không nên nhầm lẫn loại đau đớn này với đau khổ, với đau khổ về mặt tâm trí và về tình cảm. Sự “giáng trần lần thứ hai” của Thiên Chúa chính là sự chuyển hóa của ý thức nhân loại, chuyển biến từ thời gian đến hiện trú, từ tư duy đến ý thức thuần túy, chứ không phải là sự xuất hiện của một nhân vật nam hay nữ nào đó.
Nó sẽ không phải là một phản ứng xuất phát từ sự khuôn định theo quá khứ của tâm trí bạn, mà là một đáp ứng theo trực giác đối với tình huống ấy. Đó là lý do giải thích tại sao Chúa Jesus nói: “Trước khi bước vào đền thời, ngươi hãy làm hòa với người anh em của mình”. Thời gian không thể tách rời khỏi thế giới thị hiện cũng giống như cái Bây giờ phi thời gian và cõi Bất thị hiện vậy.
Nó chấp nhận tất cả để chuyển hóa tất cả. Ở bình diện xác thân, con người rất giống các loài động vật. Không có bất cứ sự cứu rỗi nào trong thời gian.
Như bạn biết đấy, quan hệ không phải để giúp bạn tìm thấy hạnh phúc hay để thỏa mãn. Tôi có cảm tưởng như thể đã cất bỏ đi một gánh nặng vậy. Và mọi tiêu cực đều là phản kháng.
Tiếp cận với lãnh địa vô tướng ấy mới đích thực là giải thoát. Nếu có sự xung đột hiển nhiên giữa hai bên thì ý nghĩ thường dối trá, còn xúc cảm thường thật thà. Vâng phục hoàn toàn không chống trái với hành động tích cực, với việc khởi xướng thay đổi, hay với việc đạt được các mục tiêu đã đề ra.
Dĩ nhiên, vĩnh hằng không có nghĩa là thời gian không có điểm kết thúc, mà có nghĩa là phi thời gian. Và bạn cũng dễ nhận thấy nguồn gốc tiêu cực ở người bạn đời hơn là bản thân mình. Tại sao cô ấy chọn những người đàn ông như thế, và tại sao hiện nay cô ấy từ chối thoát ra khỏi hoàn cảnh đó? Tại sao quá nhiều người thực sự chọn đau khổ?