Nào, coi xem nào, có chuyện chi khó khăn đây?). Dân tộc nào cũng tự cho mình hơn những dân tộc khác. Một câu trả lời như vậy thì đến hùm thiêng rắn độc cũng phải dịu đi.
Tôi bảo: "Này, anh Emile. ít lâu sau cuộc đại chiến, tôi được một bài học quý báu. "Nên ôn tồn, ngọt ngào, không nên xẵng".
Và chuyện sẽ xảy ra sao? Chắc chắn là chúng tôi sẽ cãi nhau và các bạn biết cãi nhau thường thường kết quả ra sao. Người kia ngạc nhiên: "Không, tôi không hay đấy". Ông Thomas chỉ bảo tôi rằng tôi có thiên tư về bài, và đánh bài dễ lắm, là tôi liều chơi liền.
Có một số rất lớn vợ chồng mà thiệt ra không phải là vợ chồng. Ghế xấu, chỉ đáng giá một đồng một chiếc, nhưng ông Eastman là người đã kiếm được cả trăm triệu bạc vinh hạnh khoe những chiếc ghế đó lắm, vì chính tay ông đã sơn nó. Cho nên, để tỏ sự hơn người của tôi, sự quan trọng của tôi, tôi tự nhận việc cải chính.
Trong lúc vắng, ông bà thường nói đùa nhau. Nhưng không hiểu vì một lẽ bí mật gì, loài cá không ưa trái cây như tôi mà lại ưa trùm. Vậy mà biết bao người một đời lầm lẫn không chừa, không biết định luật đó.
Vì tôi thấy ông có những đức tính đó, cho nên tôi mới dám xin ông giúp cho tôi một việc là cậy ông sửa lại đơn hàng. Cho nên cha kéo, con đẩy. Tôi: - "Thưa không ạ, chính tôi phải xin lỗi bà chứ.
Một hôm tôi gặp ở Nữu Ước 30 đứa nhỏ tàn tật, chống gậy hay nạng, lết bết leo lên những bực của một nhà ga lớn. Khi khách khứa tới thì trên bàn trưng đầy bông hồng rực rỡ. Ông lại khuyên tôi nên ở châu u bảy tuần lễ.
"Tôi có thể lầm được. Như vậy, tôi xét theo quan điểm bà ta và xin lỗi bà thì bà ta cũng xét theo quan điểm của tôi và xin lỗi tôi liền. (Xin các bạn nhớ rằng ông Parsons thực tình nghĩ như vậy).
"Chúng ta hiện tại ra sao, và chúng ta có thể trở thành một người ra sao, hai trạng thái đó khác nhau xa lắm, cũng như một người chập chờn nửa thức nửa ngủ, so với một người tỉnh táo hẳn hoi vậy. Ông Roosevelt nói: "Trước hết, họ được cơ hội tiến cử một đảng viên lão luyện của họ, cho đảng họ thêm vây cánh trong chánh phủ. Có ai xét đoán lầm lộn trước mặt thì ông tự kềm chế, để đừng hăng hái chỉ trích người đó nữa, và ông bắt đầu nói với người đó rằng trong những trường hợp khác thì ý kiến của người đó đúng, trong trường hợp này, theo ông, có lẽ hơi khác v.
Cũng có một người kỵ hiến binh đi coi rừng nhưng y không làm tròn phận sự, cho nên những đám cháy vẫn tiếp tục. Ông Roosevelt nói: "Trước hết, họ được cơ hội tiến cử một đảng viên lão luyện của họ, cho đảng họ thêm vây cánh trong chánh phủ. Họ nhất định muốn người khác phải chú ý tới họ.