Vì vậy, việc duy nhất anh có thể làm là tống khứ đi thật nhanh bất kỳ khoản tiền nào vượt mức “vừa đủ xài” để khỏi trở thành “đồ lợn” tham lam! Có khi những gì bạn tưởng chừng là chân giá trị khiến bạn tuyệt đối tin tưởng lại có thể liên tục đem đến những kết quả thảm hại. Đúng thế, lau sàn nhà và rửa chén đĩa.
Tôi muốn nhấn mạnh rằng, số tiền ở đây không phải là vấn đề thật sự quan trọng. Chính xác là vì mọi người không thực sự cam kết trở nên giàu có nên họ không giàu có, và phần lớn sẽ không bao giờ giàu có. Thu nhập của bạn chỉ có thể tăng lên theo mức độ mà bạn mong đợi!
Rồi phần khác liền nhắc khéo: “Ừ, rồi ai nấy đều xúm lại xin xỏ, nhờ vả ngay cho mà xem”. Thế thì đó là một bước đi khôn ngoan hay chỉ là dịp may bất chợt của nhà đầu tư ấy? Tôi đoán là cả hai yếu tố trên đều có phần tham gia. Lưu ý: Hãy kiểm tra xem bạn cảm thấy thế nào trước và sau khi cam kết.
Tôi thề rằng tôi sẽ tập trung và không từ bỏ công việc kinh doanh này trước khi tôi trở thành triệu phú hoặc hơn thế nữa. Tôi ở đó với sứ mệnh học việc kinh doanh; Tôi rất biết ơn vì đã có cơ hội để học bằng “vé” của người khác và kiếm thêm mấy xu tiền túi để khởi đầu. Hãy mở một tài khoản Tự do Tài chính ở ngân hàng và bỏ 10% thu nhập (sau thuế) của bạn vào đó.
Nếu hành động quan trọng như thế, vậy điều gì ngăn cản chúng ta thực hiện những hành động mà chúng ta biết mình cần làm? Mới đây, tôi vừa nhận được điện thoại rằng chủ một ngôi nhà trong đúng khu vực tôi cần với số phòng như tôi muốn, vừa giảm giá 200. Lần sau, khi đến khu ngoại ô đó, tôi thuê chiếc Ford Escort bình dân, và thật kỳ lạ, tôi không gặp một vấn đề nào cả.
Một lời cảm ơn sâu sắc nữa là dành cho nhóm làm việc tại HarperBusiness: cho giám đốc xuất bản S teve Hanselman, người đã đánh giá cao dự án này và dành cho nó rất nhiều thời gian, công sức; cho nhà biên tập tuyệt vời của tôi, Herb S chaffner; cho giám đốc tiếp thị Keith Pfeffer; và cho giám đốc quan hệ công chúng Larry Hughes. Hãy tự đánh giá xem bạn là người tiết kiệm hay thích tiêu pha, bạn có biết quản lý tiền không. Ở các câu lạc bộ thể thao ngoài trời, bạn sẽ không nghe những câu hỏi đại loại như: “Này, bạn có biết Joe vừa được tăng lương không? Chà chà, và tăng hai phần trăm trợ cấp sinh hoạt nữa chứ”.
Và vế sau của quan niệm trên đã làm tôi gục ngã. Cô thấy chuyện này thật khó hiểu. Dù chọn cách nào thì bạn cũng sẽ sống đúng theo câu chuyện cuộc đời mình.
Để có kết quả bền vững, nền tảng cơ bản của mọi hoạt động là não bộ của bạn phải được điều chỉnh lại, nghĩa là bạn phải đem các tài liệu đó vào thực tiễn và biến chúng thành những hành động thực tế. Người giàu hiểu rằng thứ tự để đến thành công phải là: LÀ, LÀM, CÓ. Bên cạnh đó, rất nhiều người trưởng thành trong môi trường giáo dục nghiêm khắc, thậm chí nghiệt ngã, và cảm giác bị quở trách hay trừng phạt vốn đã ăn sâu trong tâm trí họ.
Người nghèo nhìn đồng đô-la và chỉ “thấy” một đô-la – thứ có thể dùng để trao đổi lấy một thứ gì đó họ muốn trong thời điểm hiện tại. Và tới thời điểm đó bạn vẫn sẽ lặp lại câu nói kia một lần nữa. Thế nên tôi đề nghị: Việc thay đổi câu chuyện của bạn sẽ dễ dàng hơn nhiều so với việc thay đổi giá trị con người bạn, vậy thì thay vì cứ mãi loay hoay tìm cách thay đổi giá trị của bạn, hãy thay đổi câu chuyện của bạn.
Người giàu luôn học hỏi và phát triển. Ôi không, lại một bài giảng cha-con nữa đây, nhưng ông ta thậm chí không phải cha tôi! Và ông tiếp: “Harv, nếu công việc không thành công như cậu mong muốn, nghĩa là có điều gì đó mà cậu không biết”. Nếu bạn nói bạn xứng đáng, nghĩa là bạn xứng đáng.