Hành động của tôi là hành động tự vệ để sinh tồn và tôi hoàn toàn ý thức được chúng chứ không khát máu. Rất dễ hiểu, cái thiện tinh túy đã phải trải qua thế giới quan của cái ác và nhiều cái khác để có một thế giới quan tổng hợp cực kỳ phong phú cùng những phương án xử lí đa dạng. Tôi mở cuốn sách tiếng Pháp của thằng bạn cho mượn ra.
Và tiếp tục đùa cợt với bạn trong màn đêm. Đó là làm cho mỗi con người đều mang sứ mệnh đó. Đồ của chú toàn thứ lởm khởm quá đát.
Ông anh chuyển sang bể nóng. Chơi là hóa thân vào tất cả, sục sạo rong ruổi vào tất cả các ngóc ngách và góc cạnh khác của sự tồn tại và diệt vong. Lúc đó bạn cho mình quyền cởi trói cho dòng chữ ấy tung tăng trong óc.
Nếu họ cho rằng cái cách mà bạn sống và tư duy là sai thì bạn sẽ còn sai nhiều lắm. Vợ bảo: Thế lúc dự báo đúng anh chỉ đọc mà cũng được thơm lây thì sao. Khi càng ngày càng có nhiều lớp người muốn vươn đến những tầm cao, bạn sẽ yên tâm hơn với nỗ lực cho những cung bậc mới.
Loài người chỉ là một món đồ chơi có thể bị nó vứt đi bất cứ lúc nào. Chỉ có một cách giải quyết thôi, vứt bớt những gánh nặng vô hình đi. Chúng tôi làm theo luật.
Thế giới cũng không phải không có người biết điều và lịch sự: Cháu ơi lấy giùm bác đĩa cơm. Mưa bắt đầu rơi rầm rầm, gió gào rú. Nhưng đó không phải là cái bạn muốn.
Dù đang trải ra những tư duy rất đỗi dịu dàng. Bác hỏi: Sao con không đi học. Rồi cũng bước vào phòng giám đốc, nói em đã làm được gì đâu.
Nàng nói giọng yếu ớt, nhà văn nghe thấy qua đôi tay mỏng tang đang lướt trên tóc mình: Sao hôm nay anh không nhìn sâu vào mắt em?. Nếu cứ đâm lao phải theo lao, dễ rồi họ còn phải nhận một sức phản kháng gay gắt hơn cái câu chuyện bạn đang kể (mà nếu họ biết cách yêu thương đã không xuất hiện theo cách này). Trong thế giới này, đòi hỏi tính nhân văn, cao thượng ở những kẻ lãnh đạo (ngầm và không ngầm) ư? Quá khó khi họ đang ở trong một cuộc chém giết, tranh giành.
Điều đó đồng nghĩa với sự tự hủy diệt. Thấy cả thơ, mẹ bảo: Đừng đốt, để mẹ đọc. Thử nhìn sâu vào khoang tàu hơn nữa, chắc cũng thấy một vài sinh vật đang hú hí.
Ngày hôm qua cháu không học gì cả. Mọi người đều gọi đó là thói chậm chạp, sức ì, thiếu bản lĩnh. Ở nơi ấy, ông sẽ là tất cả mà cũng chẳng là ai cả.