Mất mát càng lớn,bạn càng giởi hơn,càng học hỏi được nhiều hơn và càng tiến gần đến đích hơn”. Qua báo chí, ta đã từng biết đến nhiều nhân vật thành đạt đã tìm đến cái chết sau một lần thất bại nặng nề. Nhưng than ôi, nhiều người không nhận ra điều đó; suốt ngày, chúng ta chỉ nghĩ đến chiến thắng và chiến thắng mà tôi.
Sợ đến nỗi, theo như tôi biết thì nhiều bạn bè tôi cũng như nhiều người bị xa lầy trong công việc , đã mất tác dụng giống như “nồi tròn úp nằm vung méo”. Ông luôn đứng đầu trong tất cả các kì thi của trường, thường đạt danh hiệu “ học sinh gương mẫu”. Nhưng không ,ông luôn tự tin và quyết đoán .
Hầu hết chúng ta đều không thích mưa. Nhưng định mệnh đã giáng cho bà một đòn nữa. Lúc ban đầu họ đã có những cái gì để đổi lấy những của cải vật chất? Hãy suy ngẫm về điều này.
Bạn có thể tận dụng sự thất bại . Họ phải làm thang cho mình bằng cách cắt nước đá ra và đi trên nó, bước chân thật vội vã. Vì thế, đừng ép buộc chúng phát triển một cách không tự nhiên.
Honda thậm chí không thể sử dụng ô tô của mình để kiếm ăn cho gia đình. Câu trả lời là không phải thế. Có phải điều này nghe rất thực tế chăng? Chắc chắn là không thế rồi.
Sau đó, bà chia tay chồng bà và gáng nặng của bà lại còn nặng thêm vì phải nuôi thêm đứa co gái tật nguyền và 5 người em. Các rủi ro ấy đã rèn giũa các kĩ năng chính trị trong ông và ông trở thành thủ tướng chỉ sau 30 năm đấu tranh. Tôi tin rằng người chiến thắng vĩ đại là người hiểu được thất bại thật sự là gì! Như câu châm ngôn dưới đây:
4/ Ivard Krueger, người đứng đầu tập đoàn tư bản độc quyền nhất thế giới đã tự vẫn. Bị cầm tù hơn ¼ thế kỉ, ông trở thành tổng thống Nam Phi ở tuổi 76. “Có quá nhiều người tìm kiếm nơi an toàn và kết quả là ta vẫn tiếp tục bị mắc kẹt”.
Hôm nay tôi xin ca ngợi Socrates – vì tôi nhìn thấy gương mặt thô kệch của ông lúc ông đứng ở nơi cuối cùng của đường ray được gọi là thất bại, ngước mắt nhìn lên trong những khoảnh khắc dường như vĩnh cửu, trước khi ông uống chén thuốc độc mà những kẻ hành hạ ông đã bắt ông phải uống. Ông bị bắt và bị giam trong các nhà tù quân đội trong 7 năm và 7 tháng (trong đó có 24 tháng bị biệt giam). Nhưng họ không làm được như thế.
Như một người uyên bác đã từng nói: Họ thức khuya dậy sớm để hoàn thành nhiệm vụ, cả buổi sáng làm công việc của một người , đến chiều lại làm thêm một công việc khác nữa. Họ không gán những hình ảnh tiêu cực cho những điều mà họ không làm được.
Tiền ông đầu tư cho việc nghiên cứu cạn dần. Đi học, túi ông luôn luôn rủng rỉnh tiền và có nhiều bạn bè vây quanh. “Fortiss Berhad (Malaysia) khởi đầu như một công ty nhỏ của một nhóm 14 người dám nghĩ dám làm.